Nhìn rõ thực tại Tâm ta cũng giống như con khỉ, hết chuyền cành này đến cành khác mà không bao giờ chịu đứng yên. Dù biết rằng tâm là để nhận biết, cảm nhận, suy tưởng, thể hiện tình cảm hay quyết định nhưng nó không phải là một cỗ máy để cho ra số lượng sản phẩm càng nhiều càng tốt. Sự hạn chế tất yếu của con người là thường không biết nên để tâm lên đối tượng hay vấn đề kia ở mức độ nào là vừa đủ. Đủ không hẳn là phải giải quyết được vấn đề, mà nó hợp lý với nguồn năng lượng dự trữ đang có trong ta bởi vì ta còn phải chi tiêu cho những vấn đề quan trọng khác nữa. Không suy nghĩ là một trạng thái rất quan trọng để giúp cho tâm quân bình và sâu sắc, nhiều khi suy nghĩ chỉ đốt cháy năng lượng và làm cho ta thêm căng thẳng hay nhận thức lệch lạc chứ không giải quyết được vấn đề gì cả. Triết gia Descartes đã có lần phát biểu “Tôi suy nghĩ, vì thế tôi đang tồn tại” (I think, therefore I am). Nhiều người cũng đồng quan điểm này, họ căn cứ vào dòng suy nghĩ để thấy được sự tồn tại của mình
Sau đây là những lời khẳng định tình yêu bản thân để lập trình lại cả suy nghĩ có ý thức và tiềm thức: Tôi yêu và tha thứ cho bản thân mình cho tất cả những lỗi lầm của mình, vì bây giờ tôi nhận ra rằng những sai lầm là tích cực, không tiêu cực. Bây giờ tôi hoàn toàn nhận ra rằng tôi có giá trị vì Thượng Đế đã tạo ra tôi và tôi không phải làm gì để có được nó. Bây giờ tôi nhận ra rằng tôi là một viên kim cương, không phải là bùn trên viên kim cương. Giá trị của tôi là không thay đổi tích cực vì đó là một sự thừa kế tâm linh. Nó không được tăng lên bởi thành công của tôi cũng không giảm bởi những sai lầm của tôi. Bây giờ tôi nhận ra rằng tôi hoàn toán đáng giá và giá trị như một người, cho dù tôi có học được bài học của mình trong cuộc sống hay không. Bây giờ tôi nhận ra rằng mọi thứ đã từng xảy ra trong cuộc sống của tôi đều tích cực, bởi vì tất cả đều chứa đựng những bài học tôi cần phải học. Tôi lựa chọn sống trong hiện tại và không giữ quá khứ chống lại chính mình.